Saturday, July 6, 2013

Tóan 723 và Núi Bạch Mả



Dầu đã 38 năm qua, nhưng Hậu vẩn còn nhớ chai Champagne được Thiếu Tá Minh rót ra để mời các anh em SQ, có cả Trung Úy Minh, anh Tr/uy Quãng, Đ/úy Tùng, Hậu v.v đang ngồi họp lắng nghe tình hình chiến sự và Bộ Chỉ Huy Tiền Phương của Đoàn 72 được lệnh rút về Đá Bạc. Vì trong thời gian nầy máy bay trực thăng tiếp tế lương thực rất khó khăn bởi súng phòng không của VC. đã không tôn trọng, vi phạm Hiệp Định Ba Lê trắng trợn . Lệnh T/tá Minh chỉ định Toán 723 “phải ” ở lại trấn thủ Bạch Mã, để chờ vài ngày bộ binh sẽ lên tiếp nhận, còn Bộ chỉ Huy Đ72 và các Toán khác rút về Đá Bạc. Trước đây Bạch Mã chỉ là nơi đồi núi bỏ hoang, nhưng sau khi ký Hiệp Định Ba Lê, để ngăn chặn sự lấn đất dành dân của VC, nên các Tóan xâm nhập nhảy lên thám sát trước làm đầu cầu và sau đó bộ binh và các Đoàn lên lập căn cứ Tiền phương để từ đó thả Toán xâm nhập thám sát vào Trường Sơn lấy tin tức và cắm cờ trên các ngọn cây cho Uỷ Ban Quốc Tế 4 bên thấy đó là vùng của Quốc Gia. Khi Đoàn 72 triệt thoát khỏi Bạch Mã trong cảnh bom đạn hiểm ngụy. Mổi lần máy bay trực thăng bay lên Bạch Mã là bi VC bắn súng phòng không và phóng pháo vào đồi liên tục. Cảnh tượng rút lui vội vàng nguy hiểm, có người không kịp lên sàn phải đeo chân càng máy bay để thoát ra khỏi đỉnh đồi Tử Thần Bạch Mã. Sau khi Đoàn 72 rút lui, Bạch Mã chỉ còn lại Toán 723 gồm có Th/uý Tùng, tôi và 10 HSQ nhân viên Toán trấn thủ đỉnh Bạch Mã để chờ vài ngày sau bộ binh sẽ lên thay thế. Có lẽ định số mang cái tên Hậu, có nghĩa là sau cùng, bao sau??? nên nay tôi, và anh em Toán 723 thui thủi ở lại một mình trên đỉnh đồi tử thần Bạch Mã . Khi Đoàn 72 còn trấn đóng thì ngọn đồi có khoảng 6 vọng gác, nay chỉ còn lại Toán 723, vòng đai lại quá rộng nên chúng tôi co cụm phòng thủ trong căn nhà lầu đổ nát mà thuở xưa là nơi nghỉ mát của vua quan nhà Nguyễn, và hằng đêm chúng tôi chia làm 2 vọng gác hai đầu cửa ra vào của căn nhà lầu, thỉnh thoảng rảo bước xem động tịnh quanh vòng đai hàng rào của ngọn đồi để xem có gì khả nghi không. Theo lệnh, Toán 723 ở lại Bạch Mã vài ngày để chờ bộ binh lên thay thế. Nhưng ! Hởi ơi ! gần 2 tháng trời sống trong lửa đạn bom rơi, cảnh chết chóc, bị thương của lính Đia Phương Quân nhờ Toán giúp đở, mà chẳng có đơn vị bộ binh nào lên thay thế. Hằng ngày, các anh em luôn hối thúc chuyên viên truyền tin gọi về BCH Đoàn 72 tại Đá Bạc để xem có bộ binh lên thay Toán chưa. Nhưng bên kia đầu máy PRC 25 cũng như mọi lần rè tiếng nói : Chưa , cứ chờ đó. Sự bất mản của anh em Toán 723 nảy sinh từ đó, vì bộ binh không lên thay thì phải cho Toán khác lên thạy chứ . Cũng trong thời gian đó, thêm một người em ruột của tôi ở Sư Đoàn 1 tử trận, tôi xin BCH 72 cho tôi lội bộ một mình về dự đám tang của người em nhưng không được chấp thuận. Anh em Toán 723 cảm thấy như 1 đứa con bị bỏ chợ, hay là Toán "bị đì " nên các anh em bàn bạc rủ tôi bỏ đồi Bạch Mã xuống núi về Đá Bac. tới đâu thì tới bến luôn,( có phải " Lôi hổ chết bỏ " không đây ???..) Là một người Trưởng Toán từng sống chết với anh em kể từ ngày thành lập Đoàn 72, chúng tôi từng chia nhau điếu thuốc, ngụm nước, ly cà phê đen và phì phà khói thuốc se xì ke làm lâng lâng tâm thần đê mê trong chốc lát. Tôi buồn bả lắc đầu : Các em cứ ra đi để sống, còn anh và Th/u Tùng phải ở lại sống chết cùng Bạch Mã. Thấu hiểu vì Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm và phải chấp hành Quân Lệnh của thượng cấp, dù chưa biết đó là đúng hay sai? ( 30/4/1975 ? ) nhưng phải thi hành trước khiếu nại sau????. nên tôi và Tùng đành chấp nhận ở lại cùng Bạch Mã. Rất may tụi vẹm vc và cả Địa Phương Quân bên kia núi không biết anh em ra đi để lại Bạch Mả chỉ còn có 2 người thức trắng 2 đêm canh gác. Sau 2 ngày thì Chuẩn Uý Đàm Quang Phong được lệnh dẩn một số anh em gồm các Toán và vài anh em 723 sau khi trể phép, dù chuồn đi chơi, bị quân cảnh bắt, lội bộ đường rừng lên bổ sung cho chúng tôi. Vì vậy Ch/uý Phong không phải mang danh xưng một Toán nào của Đ72 lên hổ trợ chúng tôi cả. Chuẩn Uý Phong cho biết khi anh em Toán 723 do TS Thanh Phong (Phong đen) hướng dẩn bỏ Bạch Mã hướng dẩn lội bộ đường rừng về Đá Bạc thì Th/tá Minh và cả BCH Đoàn 72 hoảng lên lính quýnh quáng như gà mắc đẻ, vội vàng ra lệnh C/uy Phong dẩn vài anh em lên bổ sung quân số Bạch Mã liền. Cũng còn may đó, tôi và Th/u Tùng còn ở lại , nếu không thì bị lột loong rớt chức hết cả rồi. Sau đó chiến sự xẩy ra như trong bài “Một Quãng Đời Tôi ” do nhà tôi đã diển tả vào năm 2008. Anh Hoà ơi ! Từ bài Đỉnh Bạch Mã và phi vụ tiếp tế cuối cùng của anh KB. Phan văn Phúc là Nhân Duyên đưa đến bài MỘT QUÃNG ĐỒI TÔI mà đã do nhà tôi Cúc, ghi lại từ năm 2008. Hảy suy gẩm về NHÂN DUYÊN để thấy những gì đến trong quãng đời tạm bợ phù du của chúng ta. Chúc vui khỏe . Thân mến. Người xứ Trâu - Hậu

No comments:

Post a Comment